Tứ Nhãn đã chết rồi, Tế Yêu cũng già nua nhưng hai bọn chúng đã để lại mười bảy con chó ngao, có con bảy tám tuổi có con bốn năm tuổi hiện tại đã sinh hạ tới đời thứ ba, tất cả đều là hậu nhân của Tế Yêu và Tứ Nhãn vô cùng hùng tráng.
Giờ phút này chúng đang sủa liên tục.
Lý Ngôn Khánh nhìn về phía ngoài thì thấy Liễu Thanh đứng ở trước cửa hiên trúc lâu sợ hãi nhìn những con chó này.
Ngôn Khánh vội vàng quát mấy con chó ngừng lại rồi hỏi:
- Liễu Thanh không phải ta đã nói ta cùng với Vô Kỵ nói chuyện đừng quấy rầy sao?
- Nhưng mà Vương gia, Tần vương phái người gửi thư nói là mời vương gia tối nay tới Hàm gia đại điện ăn uống.
- Sao?
- Tần vương nói chỉ là gia yến không có người ngoài, mong được mời vương gia tới.
Lý Ngôn Khánh nhìn Trưởng Tôn Vô Kỵ sau đó gật đầu:
- Trả lời Tần vương rằng ta nhất định sẽ tới.
Liễu Thanh đáp ứng, trong lòng còn sợ hãi nhìn mấy con chó ngao rồi rời đi.
Ngôn Khánh biết rằng những con chó này vô cùng hung mãnh, cần phải có chuyên gia dạy dỗ, những con chó ngao ngày bình thường có thể cắn chết, cho dù mười con chó lớn bình thường cũng không phải là đối thủ của chúng.
- Ngươi thấy thế nào?
Trưởng Tôn Vô Kỵ nói:
- Chuyện này có lẽ không có vấn đề gì, Tần vương không dễ gì mà khởi sự, nếu không sẽ phiền phức đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966103/quyen-8-chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.