Nếu như Lý Ngôn Khánh trước khi trùng sinh hắn sẽ không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng hiện tại hắn vô tình đã có được căn cơ kiên cố thậm chí khi tiến vào trong triều sẽ gây ra rất nhiều biến hóa, Lý Ngôn Khánh cũng không còn tư tưởng dựa dẫm vào Lý Thế Dân nữa, mà Lý Kiến Thành cũng không ngu ngốc như ở trong sử sách, cho dù sau này mình lệ thuộc vào Lý Kiến Thành thì cũng không được hắn tin tưởng.
Trước mắt người quyền thế nhất ở Trường An chính là Lý Uyên chứ không phải là ai khác.
Lý Ngôn Khánh nở ra nụ cười.
Trưởng Tôn Vô Kỵ nói những lời này đúng vào tâm ý của hắn.
Nếu như lúc trước hắn còn do dự có nên phụ thuộc Lý Kiến Thành hay không thì hiện tại đã quyết đoán.
Kiếp trước chìm nổi ở trên quan trường khiến cho Lý Ngôn Khánh có được đầy đủ kinh nghiệm đấu tranh chính trị, có đôi khi cũng không cần phải kiên định lập trường, chọn cơ hội thích hợp hãy biểu hiện ra lập trường của mình.
Đặc biết khi đã có được đầy đủ vốn liếng, quyết định lúc đó mới quan trọng nhất.
- Trời không còn sớm, ta muốn đi nghỉ ngơi.
- Ta đã báo qua tam ca chắc hẳn hắn đã tới.
Dứt lời Lý Ngôn Khánh rời khỏi phòng.
Trưởng Tôn Vô Kỵ thở dài một hơi nằm xuống mà nhắm mắt lại.
- Dưỡng Chân ta biết ngươi không phải là người cam tâm làm gia thần, hắc hắc thế cục hôm nay ta chờ xem ngươi làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966090/quyen-8-chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.