Khí lực của Tần Dụng đúng là kinh người tuy nhiên hắn không cao bằng Hùng Khoát Hải càng không cường tráng bằng Hùng Khoát Hải, đối với việc khống chế lực lượng cũng không bằng so với Hùng Khoát Hải, Hùng Khoát Hải một quyền chém ra vù vù rung đột hắn biết rằng hắc tử này có một thân man lực lập tức đứng vững, thu lực ở khuỷu tay hất lên cứng rắn chạm vào nhau, chỉ nghe một tiếng trầm đục, Tần Dụng đứng không vững lui về phía sau mấy bước, khuôn mặt đỏ bừng.
Hùng Khoát Hải hung ác đánh một quyền cũng bị Tần Dụng phong bế.
Hùng Khoát Hải trợn mắt lên, nhếch miệng cười nói:
- Tiểu tử, hảo bản lãnh, gia gia lớn như vậy rồi mà vẫn chưa thấy ai chống được một quyền của ta như ngươi.
- Đó là ngươi chưa đụng phải Tần gia gia ta.
Hai người này nhìn hằm hằm nhau nửa ngày sau đó đồng thời đánh ra, ầm ầm ầm, từng luồng quyền cước phát ra tất cả đều là lấy cứng đối cứng.
Tuy nhiên Tần Dụng bên này còn có thể kiên trì nhưng những bên khác thì phải khổ sở rồi.
Tần Dụng mọi bọn đi ra đại phố không mang theo binh khí mà Trịnh Đại Bưu thì lại cầm đồng côn ở trong tay hung hăng nện vào một thanh niên.
- Lão Thực ngươi không có chuyện gì chứ?
- Đại bưu, ta thiếu chút nữa là bị đánh chết.
Lương Lão Thực khóc hô:
- Trưởng Tôn tướng công cũng bị cẩu tặc đả thương.
Con mẹ nó...
Trịnh Đại Bưu thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966086/quyen-8-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.