Trường An tuyết nổi lên.
Bay lả tả, nhuộm trắng cả thành.
Ở bên trong Nghĩa Ninh phường, sừng sững một tòa phủ đệ nguy nga đỏ thẫm, trong bóng đêm vô cùng bắt mắt.
Ở trước tòa phủ đệ có hai chữ vàng bắt mắt: Đậu phủ.
Lý Uyên đánh xe tới trước của Đậu phủ thì bên ngoài có thị vệ tiến đến đập cửa.
Chủ nhân của tòa Đậu phủ này chính là Đậu Kháng, anh vợ của Lý Uyên, Đậu Kháng là con của Đậu Vinh, tuy không cùng phòng với Đậu phu nhân nhưng quan hệ không tệ.
Năm đó khi Đậu Kháng tọa trấn U Châu thường xuyên liên hệ với Lâu Phiền Lý Uyên, kết giao mật thiết.
Hơn nữa con của hắn là Đậu Đản cũng là nữ tế của Lý Uyên.
Điều này khiến cho quan hệ giữa hai nhà Lý Đậu càng thêm mật thiết, tuy nhiên sau khi Lý Uyên lên ngôi, Đậu Kháng trở nên không chú ý tới việc triều chính, suốt ngày chè chén say sưa sống trong mơ màng, Lý Uyên khuyên bảo mấy lần cũng không cải biến chủ ý của Đậu Kháng được, cuối cùng không hỏi đến nữa. Kỳ thực Lý Uyên biết rằng, Đậu Kháng làm vậy để lui thân, giấu tài mà thôi.
Tuy nhiên có chuyện gì phiền phức, Lý Uyên vẫn đi tìm Đậu Kháng mà thỉnh giáo.
Trong mắt của Lý Uyên Đậu Kháng là một người vô cùng cơ trí.
Tuy nhiên Đậu Kháng uống say khiến cho Lý Uyên bất đắc dĩ.
- Đậu huynh, hôm nay ta thật sự rất đau đầu.
- Ta hi vọng định mượn cơ hội này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966066/quyen-8-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.