Dứt lời Lý Ngôn Khánh mệnh cho tả hữu loạn côn đuổi sứ giả ra bên ngoài.
Sau khi sứ giả rời đi vẻ giận dữ của Lý Ngôn Khánh liền biến mất.
- Vương Thế Sung tính toán ngu ngốc mà cũng dám lấy ra bêu xấu.
Tiết Thu từ phía sau đi ra hắc hắc cười không ngừng:
- Đại lang huynh cười gì vậy?
- Ta đang cười đệ.
- Sao?
- Đệ đối với Vương Đức Nhân dùng binh hắn không rõ thái độ của đệ cho nên tới thăm dò, đối với chuyện đệ không chịu kết minh cũng không tỏ thái độ cho nên hắn có phần lo lắng.
Lý Ngôn Khánh từ chối cho ý kiến cười nói:
- Vậy thì sao?
- Hắn lần này phái người tới đây đơn giản là có hai mục đích.
- Huynh nói đi.
- Một mặt hắn muốn biết hành động lần này của đệ đánh Vương Đức Nhân rốt cuộc là có thái độ gì.
Lý Ngôn Khánh gật đầu, Vương Thế Sung nếu nghĩ như vậy cũng hợp tình hợp lý hắn nhìn lại Tiết Thu:
- Vậy còn chuyện thứ hai?
- Thứ hai, Vương Thế Sung muốn mượn cơ hội này thăm dò thực lực của đệ ở Huỳnh Dương.
- Sao?
- Nếu như đệ ôn hòa thì cho thấy trong lòng đệ có quỷ, dù sao trước đó đệ cùng với Vương Thế Sung vẫn bảo trì thái độ lạnh nhạt mà hiện tại khai chiến với Vương Đức Nhân, nếu biểu hiện mềm yếu cho thấy binh mã ở Huỳnh Dương quận không đủ rồi.
Bởi vậy, Vương Thế Sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966039/quyen-8-chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.