- Vũ Tắc đêm khuya tới nhà?
Tiết Thu xoa nhẹ hai gò má, suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cái văn án kia, sau khi Vũ Tắc đi rồi mới hoàn thành sao?
- À, chúa công sau đó tới gặp Sài công, mãi tới hừng đông mới trở về.
Cái văn án này chắc là hoàn thành ở chỗ Sài công.
- Đại lang nếu như đại lang có nghi vấn thì cứ tìm chúa công, đừng làm khó ta.
Tiết Thu cười lớn khoát tay:
- Không cần hỏi, không cần hỏi.
Sau đó hắn xoay người nói:
- Theo ta thấy, nói không chừng Trường An đã chọc giận Lý Ngôn Khánh, hắn đang thị uy với Trường An.
Đỗ Như Hối khẽ giật mình:
- Thị uy Trường An.
- Nếu như ta suy đoán không sai, chỉ sợ Trường An phái người tới, nói không chừng còn có chuyện của Trịnh gia Phan gia.
Nếu không tại sao Lý Ngôn Khánh cần phải phổ biến phương pháp kia? Chẳng lẽ hắn không rõ phương pháp kia không có khả năng chấp hành?
Hắn đây là thị uy Trường An, đồng thời cũng tạo áp lực với bọn họ.
Sắc mặt của đám người Đỗ Như Hối lập tức biến đổi.
Lý Ngôn Khánh đứng ở trên trúc lâu, nhìn phong cảnh trên bờ hồ, Vô Cấu cùng với Bùi Thúy Vân đang chèo thuyền du ngoạn, tiếng cười như tiếng chuông bạc, theo gió đưa tới, Đóa Đóa tình ở ven hồ dạy võ cho Tiết Nhân Quý và Tống Lệnh Văn bọn họ, càng ngày càng nghiêm khắc.
Ở phía sau lưng tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965931/quyen-8-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.