Trên mặt Lý Mật hiện ra chút mất mát, hắn chắp tay sau lưng, theo con đường đi xuống đầu tường.
Hắn vừa đi vừa thấp giọng nói thầm.
Nếu như Vương Bá Đương và Vương Yếu Hán tới gần nhất định sẽ nghe câu nói thầm này của Lý Mật:
- Đã sinh du, sao còn sinh lượng, đã sinh du, sao còn sinh Lượng?
Đây cũng là lần thứ ba Lý Mật cảm khái.
Một đêm gió xuân thổi liên tục ở bên ngoài.
Củng huyện cũng nghênh đón sinh cơ dào dạt... cây cối đâm chồi nảy lộc cùng với gió xuân tạo ra khoái hoạt vùng quê.
Trong tháng hai mưa phùn làm cho ruộng đất thêm phì nhiêu.
Lý Ngôn Khánh ngồi ở trong lương đình nhìn mưa rơi phấo phới, trên khuôn mặt nở ra một nụ cười tươi.
Cầm vận du du, Bùi Thúy Vân tấu từng khúc một.
Đóa Đóa và Vô Cấu thì ngồi ở bên cạnh, cười hì hì vỗ tay tương hợp,tiểu Niệm mặc bộ thanh sam, cùng ngồi bên cạnh hắn, tiếng đàn trà vậntương hợp khiến cho ven hồ này tràn ngập tình thú.
- Ca ca có phải có tâm sự không?
Vô Cấu đột nhiên mở miệng hỏi.
- Tâm sự thì không có, ta chỉ cần tĩnh tâm mà thôi.
Bùi Thúy Vân cười cười:
- Chắc là chuyện Lý vương tranh giành khiến cho phu quân không thể an tâm.
- Đúng thế, đúng thế.
Ngôn Khánh không ngừng gật đầu nghiêng người gối lên trên đùi của VôCấu nhắm mắt lại, Bùi Thúy Vân nói đúng vào suy tư của hắn.
Lý Mật và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965922/quyen-8-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.