Bổn sự của Lý Ngôn Khánh hắn chưa thấy qua nhưng hắn đã bị kẹp giữa trận chiến ở Thạch Tử Hà,, Vương Thế Sung và Lý Mật cộng lại mười vạn ngườiđều rơi vào kết quả thảm bại, mà trận chiến đó cơ hồ cũng chỉ có Lý Ngôn Khánh là có thu hoách, Lý Ngôn Khánh lần này thắng lợi, mình vốn địnhtọa sơn quan hổ đấu kết quả phải cùng Lý Mật tương tranh, để cho Lý Ngôn Khánh thành ngư ông đắc lợi, Vương Thế Sung càng nghĩ càng cảm thấy sợ, cảm thấy Lý Ngôn Khánh không phải là một hài tử mới ra đời mà là mộtlão hồ ly túc trí đa mưu.
Cảm giác này, cũng giống như lúc đầu cùng với Bùi Thế Củ ở Giang Đô giao phong với nhau.
- Thái úy, lúc này không thể mạo muội hành động.
Lại một người nữa đứng ra khuyên bảo Vương Thế Sung, tuy nhiên đối với người này, Vương Thế Sung lại biểu hiện tôn trọng.
Người nói chuyện chính là Vương Tố.
Hắn tiến lên một bước, trịnh trọng nói:
- Việc cấp bách vẫn là phải biết Lý Ngôn Khánh có dụng ý gì, hắn đã đầu phục dưới trướng Lý phiệt chưa? Nếu đã như vậy, binh mã của Lý phiệtrời khỏi Quan Trung chỉ sợ chỉ giả vờ, khảo thí sở học của Lý NgônKhánh.
Lý Ngôn Khánh và Tiết Thu bọn họ có thể đoán ra ý định của Lý Thế Dân và Lý Kiến Thành không phải thực sự muốn đánh Đông Đô.
Đồng thời, thủ hạ của Vương Thế Sung cũng có người phán đoán ra, chínhlà Vương Tố. Vương thị tộc nhân đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965905/quyen-8-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.