Lúc này trời đông giá rét, nhiệt độ cực thấp, Tiết Lễ và Tống Lệnh Vănmặc một thân áo mỏng, đứng ở võ đài mà đánh quyền, hai hài tử cả mặt đỏbừng, trán bốc hơi nước, theo từng khẩu lệnh của Đóa Đóa mà vung quyền.
Đóa Đóa mặc một bộ áo đen, trong tay cầm trúc trượng lớn bằng ngón cái.
Cũng không thấy nàng dùng động tác thế nào mà đánh trúng cánh tay của TiếtNhân Quý, trên cánh tay của hắn liền xuất hiện một rằn đỏ.
- Tiết Lễ ra quyền phải nhanh, ghìm chặt khí vào đan điền, tập trung tư tưởng suy nghĩ.
- Ngươi ra quyền như vậy ngay cả ruồi muỗi cũng đánh không chết thì nóichi là đánh người? Ghi lại khẩu quyết nếu như lại sai thì đừng trách talại phạt ngươi.
Lời còn chưa dứt thì trúc trượng của Đóa Đóa đã đánh vào đùi của Tống Lệnh Văn.
- Ngươi chưa ăn điểm tâm sao?
- Mới một canh giờ mà đã chưa kiên trì nổi, so với Tiết Lễ còn kém hơn,không hiểu tại sao sư phụ lại vừa ý các ngươi, một đám phế vật, phế vật.
Hóa ra lúc Đóa Đóa chỉ điểm Tiết Lễ chân của Tống Lệnh Văn hơi run nàng đã cảm thấy được.
Hai mắt của hai hài tử này ngậm lấy ngấn nước, nhưng vẫn quật cường đứng ởchỗ cũ, Đóa Đóa lại tùy ý đánh vào mông của Tiết Lễ một cái nữa, TiếtThu nhịn không được lập tức ho khan bước lên.
Đóa Đóa đã sớm nhận ra Tiết Thu tới nhưng không để ý.
Nàng cùng với Bùi Thúy Vân và Trưởng Tôn Vô Cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965889/quyen-8-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.