- Chắc hẳn nhạc phụ cũng hiểu tình hình ở Lạc Dương nên không từ chối.Chúng ta hiện tại đem nhị nương đến sau đó tìm cơ hội khích lệ nhạc phụrời khỏi Lạc Dương.
Kế sách này nghe có vẻ khả thi.
Bùi Thúy Vân nghe xong liền gật đầu đáp ứng.
- Thế nhưng mà thế cục ở Lạc Dương rất rối loạn, Vương Thế Sung hắn rất thô bỉ và bá đạo, có thể đồng ý cho nhị nương đi sao?
Chuyện này nghe có vẻ phiền phức.
Lý Ngôn Khánh nhíu chặt mày suy nghĩ đối sách.
Bùi Thúy Vân nói không sai, Vương Thế Sung muốn ổn định cục diện thì BùiNhân Cơ chắc chắn là một cách kìm chế Lý Ngôn Khánh, hắn có thể để thêtử của Bùi Nhân Cơ rời khỏi Lạc Dương sao? Công tâm mà nói, nếu như làLý Ngôn Khánh cũng phải cân nhắc một phen.
- Đã như vậy chúng ta phái người tiến tới Lạc Dương trước.
- Nếu như Vương Thế Sung cự tuyệt ta lại nghĩ biện pháp khác, nếu vẫnkhông được ta sẽ mệnh cho lão Đỗ và Hắc Các vượt qua sông Lạc Thủy,Vương Thế Sung nếu không thả người chúng ta sẽ dùng biện pháp cứng rắn,nói không chừng đến lúc đó nhạc phụ cũng cùng nhau đi tới Củng huyện.
Bùi Thúy Vân lập tức nở ra nụ cười rạng rỡ.
Đúng thế cho dù Vương Thế Sung không đáp ứng thì phu quân nhất định cũng có biện pháp khiến cho hắn phải cúi đầu.
Vương Thế Sung quả nhiên không đồng ý cho lão bà của Bùi Nhân Cơ rời khiỏ Lạc Dương.
Tuy nhiên lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965887/quyen-8-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.