Hơn nửa ngày một lão quản sự đi vào trong phòng cầm lấy một cái chổi quét hết mảnh vỡ.
- Dương Chính?
Dương Khánh tức giận la lên.
Lý Ngôn Khánh cười nói:
- Vương gia cớ gì lại không cẩn thận vậy, chắc nghe nói Trịnh thành được phung đoạt, nội gian bị giết chết cho nên cao hứng quá.
Lão Dương ngươi mau quét cho sạch sẽ, không được chậm trễ.
Dương Chính cái tên khốn kiếp này.... Ánh mắt Dương Khánh như phóng hỏa nhìn chằm chằm vào Dương Chính.
nào biết Dương Chính sau khi quét xong mảnh vỡ thì ngẩng đầu lên:
- Vương gia lão nô có một chuyện cần bẩm báo với vương gia.
- Nói đi.
- Lão nô lớn tuổi rồi chỉ sợ khó có thể hầu hạ vương gia, vừa rồi vươnggia gọi lão nô tới lão nô nghĩ lại thấy nên mang người nhà rời khỏi, đitới Củng huyện.
- Đi Củng huyện?
- Đúng vậy, lão nô còn có một tôn nhi đầu năm sẽ đi vào Kỳ Lân học tập... ha ha lão nô muốn đitới đó chiếu cố cho tôn nhi của mình một chút.
Bên kia Ngôn Khánh cũng mở miệng:
- Dương quản sự? Tôn nhi của ông muốn tới Kỳ Lân quán sao?
Ngươi còn giả bộ sao? Dương Khánh nghiến răng nghiến lợi mà Liễu Chu Thần nhịn không được thở dài một hơi.
Lý Ngôn Khánh đây là bảo toàn mặt mũi cho hắn, thanh danh của hắn, nếukhông Dương Khánh biết hắn bán đứng Liễu Chu Thần không biết phải đốimặt thế nào.
Nhưng mà Lý Ngôn Khánh tại sao lại đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965864/quyen-8-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.