Trong lòng Tần Quỳnh có phần chờ đợi, huynh đệ La Sĩ Tín hiện tại củahắn dưới trướng Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ đã làm biệt tương Ưng Dương phủ,nhớ ngày đó,chức vụ của La Sĩ Tín còn thấp hơn cả Tần Quỳnh nhưng bâygiờ hắn đã là tứ phẩm, Tần Quỳnh không hi vọng làm kẻ địch của La SĩTín, nếu như có thể làm đồng liêu thì đúng là chuyện tốt.
Nào ngờ Ngụy Chinh lại lạnh lùng nói:
- Lý Ngôn Khánh hắn chỉ là một tên trẻ con, ngay cả thời cuộc cũng khôngthấy rõ, trước mắt chỉ là một tên chó dữ của Tùy thất, sớm muộn cũng làchó chết vì chủ.
Xem ra Ngụy Chinh đối với Lý Ngôn Khánh đánh giá rất thấp.
Tần Quỳnh bị mê hoặc.
- Không phải Lý Ngôn Khánh thì là người phương nào?
- Tướng quân quên rằng Lý Mật muốn chúng ta tiến vào trong Quan Trung sao?
- À, ý của ngươi là Đường quốc công Lý Uyên?
Tần Quỳnh bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật đầu:
- Không sai, Đường quốc công đúng là Tào Tháo, có thể cướp lấy QuanTrung, chiếm Trường An, luận về tài năng cũng đều không thua kém Lý Mật, đúng là lựa chọn tốt.
Tuy nhiên hiện tại chúng ta công không lập, cứ như vậy tìm nơi nương tựa chỉ sợ cũng khó có đất dừng chân.
- Chuyện này có đáng gì?
Ngụy Chinh nói:
- Ta đã suy nghĩ thỏa đáng, chỉ cần tướng quân đồng ý, chúng ta giả vờtuân lời Lý Mật, mượn đường tới Lạc Dương, trốn vào trong núi, chiếm núi làm vua, nếu như Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965842/quyen-8-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.