Hắn cúi đầu xuống trầm mặc một hồi rồi nói:
- Nương tử ta không muốn trở lại Củng huyện nữa.
- Chàng sợ nhìn thấy Thúy Vân muội tử sao?
- Đây chỉ là một nguyên nhân nhưng không phải là chủ yếu.
- Không dối gạt nương tử, Hắc Thạch phủ có Lý lang quân tọa trấn, Củnghuyện nhất định sẽ bình yên, ta tới Hắc Thạch quan cũng là người dưthừa, cũng không phải là Lý lang quân khinh mạn ta nhưng thực sự ta ở đó vô sự, Hắc Thạch quan văn có Đỗ Như Hối, Tiết Thu mưu trí hơn người, võ có La Sĩ Tín, Vương Phục Bảo võ nghệ cao cường, hơn nữa Lý lang quân là người quyết đoán ta ở Hắc Thạch quan không có tác dụng nhiều.
- Vậy chàng định thế nào?
Mạch Tử Trọng ngẩng đầu, nhìn trăng sáng trên đầu.
- Ta hai ngày nay cũng đã ngẫm vấn đề này... Nghĩ lại Mạch Tử Trọng tacũng đường đường là nam nhi bảy thước, không thể dựa vào cơ nghiệp mà tổ phụ để lại, ta muốn công lao sự nghiệp của riêng mình... nương tử ta hi vọng có một ngày người ta nhắc tới Mạch Tử Trọng không phải nói hắn làcháu trai của Mạch Thiết Trượng mà phải nói Mạch Thiết Trượng là gia gia của Mạch Tử Trọng.
Ta nghe nói tình hình Lĩnh Nam gần đây không yên ổn, triều đình vô lực coi sóc.
Cho nên ta muốn thỉnh tấu lên triều đình tiến về Lĩnh Nam...
Vũ Văn Phượng ôn nhu nở ra một nụ cươi khẽ vuốt ve trán của Mạch Tử Trọng.
- Mạch tử, chàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965807/quyen-8-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.