Lý Ngôn Khánh hít sâu một hơi tiến về phía trước bảy bước:
Bất tri kim tịch thị hà tịch,
Thôi xúc dương thai cận kính thai.
Thùy đạo phù dong thủy trung chủng,
Thanh đồng kính lý nhất chi khai.
Dịch nghĩa:
Không biết tối hôm nay là tối nào,
Trong lòng lại thúc giục tới giá gương.
Ai nói phù dung (hoa sen) chỉ mọc trong nước
Từ thanh đồng kính cũng có một bông nở ra.
Tam dịch thơ:
Không biết tối nay sao khác lạ,
Trong lòng thúc giục tới giá gương.
Ai nói phù dung mọc trong nước,
Từ thanh đồng kính một nở ra.
Câu thơ này ca ngợi Bùi Thúy Vân như là bông sen trong nước, mang nàng sosánh với Vu Sơn thần nữ, mà Lý Ngôn Khánh chính là phong lưu Sở TươngVương.
Lô Tổ biến sắc, bảy bước thành thơ, thật là tài giỏi.
Thơ hay quan trọng là có phần hợp với thực tế, Lý Ngôn Khánh lấy tam nữ cũng phong lưu giống như Sở Tương vương.
Tiết Thu ở phía sau vỗ tay kêu to:
- Thơ hay, nương tử mau mau đi ra.
Ở trên lầu, Bùi Nhân Cơ cũng không khỏi thở dài một hơi, gật đầu khen:
- Tên Lý gia tử này đúng là nhanh trí, Thúy Văn gả cho hắn cũng không oan.
- Ngươi mở miệng ra là gọi gia tử, người ta đường đường là Ngỗng công tử, ngươi xưng hô như vậy không phải không nhã nhặn sao?
- Tẩu tẩu nói đúng.
Bùi Nhân Cơ trong lòng thầm nói: Hảo hán không đấu khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965804/quyen-8-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.