Tiết Anh lúc này đã biết mình hiểu lầm Lý Ngôn Khánh.
Cũng khó trách nàng băn khoăn như vậy.
Tên của Lý Ngôn Khánh đã như sấm bên tai, lúc nàng còn trẻ, Tiết Đạo Hànhcũng thế, Tiết Thu cũng thế đều liên tục khen Lý Ngôn Khánh không dứtmiệng, về sau Lý Ngôn Khánh khống chế Cao Ly, sau đó đại chiến với Dương Huyền Cảm ở Hắc Thạch quan, thây ngang đầy đồng đã có danh tiếng là Lýma vương.
Tiết Anh là một nữ tử yêu đối, đối với yêu ma theo bản năng sẽ sinh ra sợ hãi.
Trong mắt của nàng, Lý ma vương có thể xưng là "ma" thì nhất định là một nhân vật giết người không chớp mắt, tuy nói Lý Ngôn Khánh vẻ bề ngoài thanhtú có vẻ giống như nữ hài tử nhưng ở trên chiến trận chém giết, đã bồidưỡng nên sát khí khiến cho người ta phải hãi hùng khiếp vía.
Tiết Anh nói:
- Tiểu nữ mấy ngày trước thân thể hơi mệt, hôm nay đỡ nhiều rồi, có chút nhớ thương vườn hoa cho nên mang chất nhi tới đây.
Đây là con của Tiết Quỹ, tộc huynh của tiểu nữ, năm nay bốn tuổi.
Lý Ngôn Khánh lúc này có thể khẳng định người đứng trước mặt hắn là Tiết Nhân Quý.
- Ngôn Khánh ngươi chớ trách đứa nhỏ này nữa.
Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng đã tỉnh táo lại cất bước lên khuyên:
- Hơn nữa cũng là Tượng Long của ngươi không đúng, nếu như không phải nómuốn ăn hoa trong vườn thì đứa nhỏ này cũng không dùng đá ném.
Lý Ngôn Khánh quay đầu nhìn Trưởng Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965781/quyen-8-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.