Có thể tới nơi này, ngoại trừ hắn thì cũng không còn người nào khác ngoài Liễu Chu Thần, trong mắt của Dương Khánh Liễu Chu Thần không chỉ là mưu sĩ của hắn mà là huynh đệ sinh trưởng lớn lên cùng hắn, cho nên Dương Khánh cho dù thê tử cũng không tin, chỉ tin tưởng hai người một là mẫu thân của hắn Nguyên thái phi, người thứ hai là Liễu Chu Thần.
- Trịnh Thiện Quả, Trịnh lão nhi đi rồi sao?
- Ha ha đi rồi.
Dương Khánh xoay người khoát tay ý bảo Liễu Chu Thần ngồi xuống.
Ở trên sân thượng chỉ có hai người là hắn và Liễu Chu Thần mà thôi, Liễu Chu Thần cũng không khách khí ngồi xuống trước chiếc bàn đá, thần sắc vô cùng nhẹ nhõm.
- Lão nhân kia tới có chuyện gì không?
- Buổi trưa, Trịnh Thiện Quả đã tới nhà cầu kiến Dương Khánh.
Tuy nhiên Dương Khánh không ra mặt mà để Liễu Chu Thần ra tiếp.
Cũng không phải là Dương Khánh kênh kiệu mà hắn đã đoán được ý đồ của Liễu Chu Thần.
Liễu Chu Thần cười nói:
- Chúa công đoán không sai, tên Trịnh Thiện Quả kia đến nhà đúng là vì chuyện của Lý lang quân, ha ha xem ra Trịnh gia đối với Lý lang quân có phần bất mãn, hôm nay Trịnh Thiện Quả tới đây là mong điện hạ chủ trì công đạo.
- Chủ trì công đạo?
Dương Khánh nhịn cười không được:
- Lý lang quân chỉ thuận miệng nói vài câu, ta không hạ lệnh cho Lý lang quân mở miệng.
- Ý của Trịnh Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965769/quyen-8-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.