Vương Thế Sung đột nhiên hỏi:
- Mạnh Nhượng, Lý Văn Tương, quả thật bất mãn với Lý Mật sao?
Vương Nhân Tắc cười nói:
- Thúc phụ, nếu chất nhi kêu ngài mang theo nhân mã của mình, tấn công Hổ Lao mà không có thu hoạch gì, ngài sẽ như thế nào?
Như thế nào?
Đương nhiên rút kiếm chém tiểu tử ngươi.
Vương Thế Sung lập tức nở nụ cười, đồng thời tựa hồ cũng yên tâm hơn rất nhiều.
- Không sai, sau khi Lý Nghịch đích thân tru sát Địch Nhượng, thổ phỉ các lộ ngoài thần phục hắn, cũng âm thầm đề phòng. Đúng, lúc này Lý Nghịch lui binh, nếu không phải Ngõa Cương xảy ra nội chiến, làm sao có thể bỏ chạy? Nhân Tắc nói không sai, chúng ta không thể buông tha cơ hội này. Lý Ngôn Khánh và Lý Nghịch đối chiến đã lâu, cũng không thể có lực lượng truy kích. Ta nhanh chóng xuất binh, ngay trong đêm vượt qua Hắc Thạch độ, thừa dịp Lý Nghịch còn chưa đem quân rời đi.
- Cho dù Lý Ngôn Khánh không muốn, nhưng nếu thúc phụ giết chết Lý Nghịch, chức vụ đại sứ Hà Nam há có thể rơi vào tay người khác?
- Không sai, không sai.
Vương Thế Sung liên tục gật đầu
Dương Công Khanh còn muốn mở miệng khuyên bảo, nhưng nhìn thấy bộ dạng kích động này của Vương Thế Sung, hắn biết có nói gì cũng vô dụng,
Chỉ mong Lý Nghịch thật sự rút lui.
Bằng không nếu lần này Vương công truy kích, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Sở Hà hán giới, ác chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965734/quyen-8-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.