Trái tim Lý Mật không khỏi co thắt.
Xong rồi, Lưu Hắc Các rơi xuống, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Phải biết rằng, tường thành Hắc Thạch quan không thấp hơn Hổ Lao quan. Nó là bức thành che chở cuối cùng của Đông Đô, kiến tạo của Hắc Thạch quan đương nhiên cũng không thể buông lỏng. Lý Ngôn Khánh ra trấn Hắc Thạch quan một năm, đã liên tục gia cố Hắc Thạch quan mấy lần, khiến cho độ cao tường thành đã gần mười trượng, độ dày cũng được tăng cường.
Tường thành cao dày như vậy, nếu ngã xuống, cho dù không chết cũng sẽ đứt lìa xương cốt.
Lý Mật nhắm mắt lại, thực sự không đành lòng nhìn thấy thảm cảnh ngã chết của Lưu Hắc Các, nhưng bên tai lại truyền đến từng đợt tiếng hoan hô
- Mật Công, Lưu Hắc Các đứng lên rồi.
Lý Mật vội vàng mở to mắt, đưa mắt nhìn sang.
Chỉ thấy từ trong đống thi thể dưới tường thành Hắc Thạch quan, Lưu Hắc Các lảo đảo đứng dậy, nhìn bề ngoài, tựa hồ không có gì trở ngại, cũng may mắn mộ chiến ba ngày qua, thi thể dưới tường thành đã chất đầy, Lưu Hắc Các chóng mặt đến mức ngay cả phương hướng cũng không thể xác định rõ.
- Thu binh, thu binh.
Lý Mật thật sự là không dám tiếp tục đánh trong tình hình như vậy.
Tử thương quá thảm trọng, thảm trọng đến mức làm cho hắn có chút không cách nào thừa nhận.
Nếu như chết nhiều người như vậy, Hắc Thạch quan lộ ra nửa điểm bại tướng, Lý Mật hắn quả quyết sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965727/quyen-8-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.