Nếu nói lúc Mạch Tử Trọng ở Cửu sơn vẫn còn có một chút ý niệm đọ sức với Lý Ngôn Khánh.
Nhưng giờ khắc này, hắn không còn chút ý nghĩ này nữa, ánh mắt của bệ hạ đúng là không kém, Lý Ngôn Khánh này mới là người thích hợp nhất để thủ hộ Huỳnh Dương.
Hắc Thạch quan quân phủ kỳ thực là một tòa quân doanh rất lớn, trong đại quân trướng, trung quân đại trướng nằm ở trên một trạm cao, có thể nhìn thấy đại đạo rộng lớn nối liền với cửa thành của Hắc Thạch quan, bình thường lúc này xe ngựa trên đó ngày đêm không dứt, mà con đường này tên là Lý gia môn đại đạo.
Sở dĩ gọi là Lý gia môn là vì hai năm trước sau loạn của Dương Huyền Cảm, Huỳnh Dương mùa đông lương thực không thu được.
Lý Ngôn Khánh liên hợp với các hào phú mở quán cứu tế, cũng đi xây dựng cho con đường này rộng hơn, nói Lý Ngôn Khánh một tay trùng tu con đường này cũng không quá đáng, người dân Củng huyện sau đó bắt đầu cảm kích Lý Ngôn Khánh, đặt con đường này là Lý gia môn đại đạo.
Nhưng hiện tại Lý gia môn đại đạo vô cùng quạnh quẽ.
Đám người Lý Ngôn Khánh trở lại quân phủ đã nhìn thấy ở trên bậc thang đã có hai người quỳ xuống.
Lương Lão Thực mình trần bị trói quỳ gối trước phủ, ra tư thế chịu đòn đằng sau hắn còn có một nam nhân khác nước mắt lưng tròng thỉnh thoảng lại khuyên Lương Lão Thực.
- Lão Thực, ngươi chơi trò gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965698/quyen-8-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.