Hai huynh đệ sống nương tựa lẫn nhau, Điền Hắc Xã lúc này như một tên điên đánh về phía Hùng Khoát Hải, một bên thì múa đao la lớn:
- Tiểu quỷ kia mau đền mệnh cho đệ đệ ta.
Hùng Khoát Hải nhe răng cười lộ ra hàm trăng trắng hếu.
- Mạng của đệ đệ ngươi thì không thể đền tuy nhiên ta có thể tiễn ngươi gặp mặt đệ đệ của ngươi.
Song phủ của hắn vung lên, đánh gãy trường đao của Hắc Xã sau đó thuận thế chạm vào ngực của hắn, hất lên một cái đem Điền Hắc Xã bay ra ngoài, sau đó tiến tới trước dò xét hắn.
- Tiểu tử gia gia năm đó ở Cao Ly giết người vô số có mưu kế nào chưa thấy qua?
- Loại mưu kế vàng thau lẫn lộn này mà cũng khoe khoang, hắc hắc ngươi muốn trông thấy huynh đệ của ngươi thì gia gia cũng thành toàn.
Nói xong hắn nâng búa lên, đầu thân của Điền Hắc Xã mỗi thứ một nơi.
Sau khi giết Điền Hắc Xã xong, Hùng Khoát Hải lúc này mới nhớ ra đám gian tế vẫn còn ở trong thành, hắn lập tức tỉnh táo song phủ luân phiên khai mở, cao thấp tung bay giống như là hắc toàn phong nhào vào trong đám người.
Lương Lão Thực thấy thế liền la lên:
- Hùng ca Hùng ca công tử đã nói phải giữ lại người sống, tại sao huynh lại giết hết bọn họ đi?
- Chuyện người sống là của A Lăng, lão tử chỉ để ý tới chuyện giết người, mặc kệ tất cả.
Lương Lão Thực nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965689/quyen-8-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.