Dường như muốn đền bù cho năm trước, sau một hồi đại hạn ở khu vực sông Lạc mưa trở nên không dứt.
Tục ngữ có câu, mưa xuân quý như vàng, mùa đông tuyết rơi khiến cho ruộng đất đã được nghỉ ngơi mà sau khi trải qua mưa xuân tựa hồ đã báo hiệu năm nay mùa màng sẽ tốt tươi, người dân thân mặc áo tươi, cần cù làm việc, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nói cười.
Từ tháng mười hai đến nay đã trải qua hai tháng Huỳnh Dương không có chiến sự.
Tuy là ở Khai Phong Úy thị cùng với Đại Lương ba thành bị Lý Mật chiếm cứ nhưng đối với dân chúng ở Huỳnh Dương Quản thành Củng huyện mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, người sáng suốt đều biết bất kể là Lý Mật, Tùy thất triều đình hay Ngõa Cương trại đều muốn tích súc lực lượng, chiến sự sau này nhất định không thể né tránh, trung nguyên sẽ có biến hóa thế nào tất cả đều âm thầm suy đoán.
Lý Ngôn Khánh lần này tiến về Đông Đô dường như không thu hoạch được gì.
Nhưng hắn không thèm để ý.
Có thu hoạch được hay không hắn hiểu rõ trong lòng.
Lam Tử Cái tuy đi rồi nhưng Lô Sở ủng hộ mình, Đoạn Đạt cho thấy rõ ràng đã ủng hộ Vương Thế Sung mà Nguyên Văn Đô thì sao, xem ra cũng lắc lư trái phải, ở trung gian thu lợi ích.
Đông Đô kỳ thực không có gợn sóng nhưng nước ngầm đang chảy cuồn cuộn.
- Lang quân trở về rồi, Lý lang quân trở về rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965663/quyen-8-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.