Mười mấy tên đội trưởng canh giữ ở đầu cầu mục tiêu là gì? Bọn họ càng ẩn giấu Lý Ngôn Khánh càng hiếu kỳ, người trên thuyền là ai mà phải làm như vậy?
Ngôn Khánh nghĩ nghĩ rồi xuống ngựa đem dây cương ném cho Lương Lão Thực lại để hắn mang người đến đầu cầu chờ đợi.
Hắn leo lên thuyền thì đã thấy ở đuôi thuyền đã có một gã đội trưởng, gã đội trưởng thấy hắn thì gật đầu mỉm cười.
Lý Ngôn Khánh cũng cười, tiến lên phía trước nhấc rèm vải lên.
- Lam tướng quân.
Ở tro giường bày ra một cái bàn trên đó có đầy rượu và thức ăn.
Ở trên vách phòng có hai miếng cửa sổ, theo gió phấ phơ, lộ ra khí tức tức thanh lịch.
Lam Tử Cái đang ngồi ở trước một cái nồi đồng chứa đầy rượu, ở bên trong lửa hừng hực, mùi rượu toát ra bốn phía.
Lý Ngôn Khánh đã từng thấy qua Lam Tử Cái nhưng chưa bao giờ kết giao/
Cho nên nhìn thấy Lam Tử Cái ở trong khoang thuyền lại còn đang nấu rượu khiến cho Lý Ngôn Khánh phải giật mình, trên thuyền không hề xa hoa mà lịch sự tao nhã, Lam Tử Cái ở đây cũng khiến cho người ta giật mình.
- Lý lang quân mời ngồi.
Lam Tử Cái cẩn thận nấu rượu, cũng không ngẩng đầu lên mà nói.
Nấu rượu là một hành động thanh nhã.
Lý Ngôn Khánh cởi giày ra, bước vào khoang tàu bên cạnh, quỳ gối bên cạnh Lam Tử Cái.
- Ta hôm nay tìm ngươi không phải là để luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965651/quyen-7-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.