Đúng thế, lúc này Dương Khánh chỉ sợ hận không thể đem binh mã tất cả ở Huỳnh Dương tụ tập bên cạnh hắn làm sao có thể điều động ra bên ngoài.
Lý Ngôn Khánh đứng lên nói:
- Hổ Lao quan chỉ dựa vào chúng ta không cầu được người khác.
- Quân ta vì chiến mà sĩ khí sa sút thì chúng ta sẽ dùng chiến tranh nuôi chiến tranh, làm cho bọn họ trở nên phấn chấn. Nhớ năm đó ta ở Cao Ly sĩ tốt cũng sa sút như vậy nhưng không sao chỉ cần chúng ta đại thắng thì sĩ khí sẽ tăng trở lại.
Tiêu Hoài Tĩnh lông mày nhăn lại không khỏi cảm thấy Ngôn Khánh có hơi khinh địch.
Thật sự thắng lợi?
Cái này nói thì dễ dàng nhưng làm thì khó khăn.
Với tình huống hiện tại của Hổ Lao quan thì đừng nói là chinh chiến trên chiến trường, chỉ sợ dũng khí xuất chiến cũng không được.
Đúng lúc Tiêu Hoài Tĩnh còn trầm tư thì Lý Ngôn Khánh đã điều binh khiển tướng hoàn tất.
Bùi Hành Nghiễm cùng với Vương Phục Bảo hai người lĩnh mệnh rời khỏi, Ngôn Khánh kéo La Sĩ Tín sắp xếp nhiệm vụ.
Tuy nhiên sự sắp xếp này lại khiến La Sĩ Tín bất ngờ.
Không chỉ Tiêu Hoài Tĩnh không hiểu mà La Sĩ Tín cũng cảm thấy khó tin.
- Sĩ Tín, nhiệm vụ của ngươi vô cùng trọng yếu.
- Ngươi mang theo một đạo binh mã, chính là Bát phong doanh dưới trướng Trương thông thủ ra nghênh chiến chỉ cho phép bại mà không cho phép thắng, nhớ kỹ cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965612/quyen-7-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.