Về phần Trương Tu Đà có nghe theo hay không thì Lý Ngôn Khánh cũng không biết, dù sao hắn cũng đã nhắc nhở, Trương Tu Đà nhất định sẽ biết phải làm thế nào.
Mà ở bên Huỳnh Dương mọi chuyện cũng đã xử lý xong xuôi.
Các thế trụ chen nhau quyên tài vật, Dương Khánh cũng đến Huỳnh Dương huyện bắt tay vào việc giúp ổn định nạn thiên tai.
Lý Ngôn Khánh cũng không cần ở lại Huỳnh Dương, cộng thêm hắn cũng cần phải quan tâm chuyện quân phủ cho nên cáo từ Từ Thế Tích, cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ rời khỏi Huỳnh Dương.
Tiết Thu tạm thời ở lại Huỳnh Dương huyện.
Hai ngày nữa hắn sẽ cùng với Từ Thế Tích cùng nhau tới Lạc Dương, mời Tô Điệp rời núi.
Đồng thời, Ngôn Khánh cũng viết một phong thư cho Tô Điệp, tán thưởng tài năng của hắn, trong thư vô cùng khách sáo, Lý Ngôn Khánh cho rằng Tô Điệp chỉ tạm thời thất ý, sớm muộn cũng sẽ khôi phục mà thôi.
Phong thư này có nhiều tác dụng không?
Lý Ngôn Khánh không biết nhưng nếu Tô Điệp là người thông minh thì chắc hẳn sẽ có hành động chứ không phải buồn bã tự kỷ ở Lạc Dương.
Trong lịch sử Tô Điệp sau khi bị giáng chức trở thành bình dân thì buồn bực sầu não mà chết, hai đứa con trai của hắn, trưởng nam là Tô Huân về sau trở thành một trong mười tám học sĩ trong phủ Tần vương của Lý Thế Dân, thứ tử Tô Hoàng sau đó làm quan trở thành thứ sử Bái Thai Châu, mà con gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965597/quyen-7-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.