Lý Mật bước vào phòng cũng không hề để ý tới tư thái kiêu căng của Địch Nhượng, ngược lại không kiêu ngạo, không siểm nịnh cung kính hành lễ với Địch Nhượng.
- Không biết đại tướng quân gọi Lý Mật tới đây có gì phân phó.
Địch Nhượng không biết phải mở miệng như thế nào mới tốt.
May mà Cổ Hủng đứng ra giải trừ xấu hổ cười ha hả nói:
- Nghe nói Mật công có bệnh không biết đã khôi phục chưa?
Địch Nhượng không dùng Lý Mật, tuyên bố với bên ngoài là thân thể của Lý Mật không khỏe nên ở hậu doanh làm việc.
Lý Mật cười nói:
- Làm phiền Cổ quân sư mong nhớ, Lý Mật dĩ nhiên là hồi phục, tùy thời nghe đại tướng quân phân công.
Địch Nhượng vội vàng nói:
- Đã như vậy Mật công mau ngồi xuống.
Nói xong hắn liếc mắt nhìn Đan Hùng Tín, Đan Hùng Tín liền vội vàng mời Lý Mật ngồi lên ghế trên sau đó cung kính dâng rượu.
Hôm nay Mật công tới đây thực muốn mời Mật công sắp xếp lo giải nạn giúp ta.
Đan Hùng Tín ngồi xuống ở bên cạnh Lý Mật mà trầm giọng nói:
- Gần đây chiến sự bất lợi, chắc hẳn Mật công có nghe.
- Cẩu hoàng đế đã điều nanh vuốt Trương Tu Đà từ Tề quận tới, chỉnh đốn sắp đặt binh mã Huỳnh Dương, luân phiên giao chiến với chúng ta. Người này... đúng là có chút bổn sự, bên người lại có hãn tướng mang theo, dưới trướng binh mã nghiêm chỉnh huấn luyện, mấy lần giao chiến ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965590/quyen-7-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.