Đào Lý Chương thì đã sớm có từ trước kia.
Nhưng tại sao vẫn chưa lưu truyền chính thúc, mà bây giờ mọi người đều đã biết.
Đơn giản là vì Dương Quảng vẫn còn ở kinh đô Đông Đô Tùy Thất mặc dù sinh ra hỗn loạn cũng khó có thể dẹp. Tuy nhiên hiện tại hắn tới Giang Đô lại hoàn toàn ứng với từ ngữ trong Đào Lý Chương, càng mất đi sự khống chế với quan lại ở Đông Đô.
Việt Vương Dương Đồng cùng với Đại Vương Dương Giai chỉ là hai tiểu hài tử mà thôi.
Thậm chí còn không hiểu sự tình làm sao có thể trấn nhiếp quần hùng.
Chuyện này khiến cho Lý Ngôn Khánh cảm thấy không được, Đỗ Như Hối chỉ sợ cũng cảm thấy... Không chỉ Đỗ Như Hối mà ngay cả đám người Lý Mật cũng cảm thấy. Lý Ngôn Khánh nhìn thoáng quá Đỗ Như Hối tự nói:
- Lý này không phải là Lý kia.
Thanh âm rất nhỏ khiến cho Đỗ Như Hối nghe được rõ ràng.
Đỗ Như Hối ở trên ngựa thân hình khẽ nhích động hoảng sợ quay đầu nhìn Lý Ngôn Khánh.
- Huynh coi ta như là thân đệ, ta đời này không phụ huynh.
Lý Ngôn Khánh nói xong thúc ngựa tiến tới gần hơn Đỗ Như Hối.
Tô Liệt cùng với Vương Phục Bảo hai người mang theo Kỳ Lân vệ vội vàng đi tới, hai người thấy vậy thì hơi kinh ngạc.
Bọn họ cũng không biết, Lý Ngôn Khánh cùng với Đỗ Như Hối nói gì nhưng mà vị đại nhân này bình thường trầm ổn không ngờ bây giờ lại thất thố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965569/quyen-7-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.