Ngôn Khánh nở nụ cười:
- Nếu đệ vụng trộm đi ra ngoài sư phụ dĩ nhiên là mất hứng, nhưng hiện tại đệ theo ta, nếu sư phụ có trách cứ thì ta cũng sẽ vì đệ cầu tình.
- Huynh nói rồi đó, nếu sư phụ trách cứ huynh phải đứng ra nói chuyện giúp đệ.
- Ha ha, một lời đã định.
Lý Truân Phong lập tức cao hứng, nói một câu:
- Chờ đệ một chút.
Hắn chạy về đạo quán thu dọn đồ đạc.
Lý Ngôn Khánh thì đứng ở bên ngoài mà chắp tay chờ đợi.
- Thiếu gia tại sao phải mang theo đạo đồng này trở về.
Hùng Khoát Hải nhịn không được mà thấp giọng hỏi.
- Thiếu gia tại sao phải mang tên đạo đồng kia trở về.
Hùng Khoát Hải nhịn không được mà thấp giọng hỏi, Ngôn Khánh sau khi nhận được tước vị Nam Tước Củng huyện, Hùng Khoát Hải được Hùng Đại Chuy dặn dò thay đổi xưng hô với Lý Ngôn Khánh.
Dù sao thân phận và địa vị của Lý Ngôn Khánh hiện tại cũng không giống với trước kia.
Nếu như hắn còn là Vân Kỵ Úy võ tán quan thì cũng không sao, nhưng hiện tại đường đường làm Nam tước Củng huyện.
Thân phận này so với Thiên Ngưu Bị thân còn cao quý hơn, Hùng Khoát Hải nếu như vẫn gọi Ngôn Khánh là ca ca như lúc trước chỉ sợ sẽ bị người ta ghi tội là phạm thượng.
Ngôn Khánh bản thân cũng không quá để ý, nhưng cũng không có nghĩa là những người khác không để ý.
Từ Thế Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965491/quyen-7-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.