Trưởng Tôn Vô Kỵ vội vàng xuống ngựa, đi tới bên cạnh chiếc xe.
- Mẫu thân đã đến độ khẩu Quan Âm tỳ mau đỡ mẫu thân nghỉ ngơi vào tửu quán chúng ta ăn uống rồi qua sông.
Màn xe được vén lên, Cao phu nhân được một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài đỡ xuống xe từ từ đi ra.
Thiếu nữ kia tuổi tác ước chừng mười bốn mười lăm, khuôn mặt trái xoan, lông mi lá liễu, đôi mắt đen to, trên khuôn mặt còn có một má lúm đồng tiền, hiện lên vài phần mềm mại đáng yêu, da thịt của nàng tinh tế tỉ mỉ, như là bạch ngọc.
Trên khuôn mặt của nàng lộ ra vài phần ngây thơ, cẩn thận đỡ Cao phu nhân xuống xe xong, thiếu nữ hiếu kỳ dò xét bốn phía.
- Ca ca, đây chính là Hắc Thạch độ sao? Còn cách Củng huyện xa không?
Trưởng Tôn Vô Kỵ lộ ra một nụ cười thân thiện:
- Không xa, buổi trưa chúng ta qua sông đoán chừng một hai canh giờ sau là có thể tới.
- Tốt rồi không biết ca ca kia của muội biết Quan Âm tỳ tới sẽ giật mình cỡ nào.
Thiếu nữ nghe được má hồng liền đỏ bừng.
Cao phu nhân bất mãn nói:
- Vô Kỵ, sao con lại trêu chọc muội muội con?
Trưởng Tôn Vô Kỵ liền lập tức xin lỗi.
Lúc này Đậu Phụng Tiết cũng tiến tới, mời Cao phu nhân vào trong tửu lâu nghỉ ngơi.
Trước cửa của tửu lâu này treo một tấm vải, trên đó có viết chữ Ngỗng rất lớn.
Đậu Phụng Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965481/quyen-7-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.