Thẩm Quang gật đầu khom người rời đi.
Tuy Ngôn Khánh xưng hô với hắn không có biến hóa thậm chí càng thêm thân mật.
Nhưng Thẩm Quang lại càng cung kính, tuân thủ tôn ti lễ độ.
Ở hậu đường Bùi Thục Anh lúc này đã nằm gục trên thư án mà nằm ngủ.
Thân hình nàng phủ phục xuống, đường cong động lòng người lộ ra vô cùng mê người.
Lý Ngôn Khánh nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, ngồi xuống bên cạnh thư án.
- A, ngươi về rồi.
Bùi Thục Anh bỗng dưng bừng tỉnh ngồi thẳng người dậy.
Động tác hơi vội vã khiên cho một bên vai của áo bào trễ xuống, lộ ra bộ ngực trắng nõn, cùng với khe ngực động lòng người, chỗ đỏ tươi của ngọc phong khẽ ẩn ẩn hiện hiện. Lý Ngôn Khánh cả người nóng lên, vô ý thức muốn tiến lại gần thêm một chút.
Tuy nhiên Bùi Thục Anh lập tức cảm nhận được xuân quang ngoại tiết, khuôn mặt ửng đỏ cả lên.
Nàng vươn tay, khẽ cốc nhẹ trán của Lý Ngôn Khánh.
- Tiểu yêu, ngươi nhìn lung tung gì vậy?
Vốn chỉ là nổi giận trách cứ, chẳng hiểu tại sao lời này giống như là tình nhân nói chuyện với nhau vậy. Chân mày nàng run rẩy, đôi mắt thu thủy lưu chuyển... Bùi Thục Anh phát hiện ra không khí có gì đó không đúng, có phần mập mờ, muốn thu tay lại thì đã bị Lý Ngôn Khánh nắm lấy.
Nàng dùng sức muốn giãy ra khỏi Lý Ngôn Khánh.
Nhưng lực tay của Lý Ngôn Khánh không hề tầm thường, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965401/quyen-6-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.