Lý Ngôn Khánh nghe thấy tiếng người lập tức nới lỏng hắn mơ mơ màng màng thì thấy có một bàn tay lớn đem thân thể của hắn lật qua, về sau hắn không biết gì nữa.
Hai con ngựa trở hai tăng nhân đi vào trong rừng.
Tăng nhân đi đầu khoảng hai mươi tuổi toàn thân mặc tăng bào phía sau hắn là một lão tăng khôi ngô hùng tráng.
Nói là lão tăng nhưng tuổi tác ước chừng bốn mươi.
- Đại sư huynh người này hình như là còn sống.
Lão tăng kia ừ một tiếng không yên lòng mà nói:
- Giác Viễn chúng ta trước giờ Tỵ phải tới Phách cốc ổ chớ để chậm trễ.
Thời đại này đạo phỉ hoành hành khắp nơi đều có người chết.
Người xuất gia tuy nói rằng từ bi nhưng cũng không muốn chạm vào phiên toái, có trời mới biết người kia có địa vị gì.
Đi ra bên ngoài miễn được một chuyện thì tốt một chuyện.
Tăng nhân trẻ tuổi vẫn hiếu kỳ hắn đem Lý Ngôn Khánh lật qua, dò xét Lý Ngôn Khánh và Kim Bạch Long rồi tặc lưỡi không ngừng.
- Người này niên kỷ không lớn nhưng thật độc ác.
- Cũng không hiểu có thâm cừu đại hận mà lại chém giết như vậy, đại sư huynh huynh sang đây trụ trì đã nói cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, đứa nhỏ này tuy thương thế nghiêm trọng nhưng khí chưa tuyệt không chừng có thể cứu được, như vậy chẳng phải là chuyện tốt sao.
Lão tăng cả giận:
- Giác Viễn, dọc đường ngươi đã gây bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965364/quyen-6-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.