Hắn không thể nói với Phòng Huyền Linh là Dương Huyền Cảm sẽ giấy binh làm loạn.
Lời này nói ra không có bằng chứng truyền ra ngoài sẽ không có tác dụng ngược lại có thể mất cả tính mạng.
Phòng Huyền Linh cùng với Từ Thế Tích nhìn nhau nhẹ nhàng gật đầu.
Phòng Huyền Linh lập tức phân phó:
- Thế Tích, đệ không cần theo ta tới Yển Sư, ở lại Quản thành chỉnh đốn binh mã, tăng cường phòng ngự Quản thành.
Ta ở Yển Sư, nhiều thì nửa tháng, ngắn thì ba đến năm ngày sẽ phản hồi.
- Mặc kệ bọn họ có cho mượn lương thảo hay không thì phóng ngự ở Quản Thành nhất định không được lơi lỏng.
Phòng Huyền Linh cùng với Từ Thế Tích đều có tâm sự, bọ họ chắp tay cáo biệt Trịnh Ngôn Khánh.
Trên đường trở về, Mao Tiểu Niệm nhịn không được mà hỏi:
- Thiếu gia chẳng lẽ xảy ra chiến tranh? Vậy Củng huyện chúng ta có liên lụy không?
- Ta không biết.
Trịnh Ngôn Khánh nhìn Mao Tiểu Niệm nói:
- Tiểu Niệm, ngươi sợ hãi sao?
- Tiểu Niệm không sợ.
Mao Tiểu Niệm cất tiếng nói:
- Có thiếu gia ở đây Mao Tiểu Niệm không sợ.
- Ha ha, ngươi quá coi trọng ta rồi đó.
Trịnh Ngôn Khánh cười ha hả một câu trong lòng càng trở nên trầm trọng: Dương Huyền Cảm khi nào thì tạo phản? Hắn là lưu thủ ở Lạc Dương, nếu dựa theo lịch sử thì hắn muốn từ Lạc Dương đánh Huỳnh Dương thì phải đi qua Củng huyện, chuyện này nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965347/quyen-6-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.