Bùi Thục Anh không già, ngược lại vẫn phong tình vạn chủng như năm đó, tuy nhiên lại có thêm vài phần lạnh lùng khiến người ta không dám thân cận.
Ở trong đại điện mùi trà quấn quanh.
Bùi Thục Anh như là một Ngọc quan âm khiến cho Trịnh Ngôn Khánh không dám sinh chút tà ý nào.
Thấy Ngôn Khánh tới, Bùi Thục Anh cũng khoát tay ý bảo Trịnh Ngôn Khánh ngồi xuống sau đó bắt đầu điểm trà ngón tay trắng như bạch ngọc bắt đầu rót nước trà vào chén, giống như bạch long vậy.
- Tiểu yêu có chuyện gì không?
Bùi Thục Anh thanh âm vẫn nhu hòa như trước.
Trịnh Ngôn Khánh ở một bên ngồi xuống, tiếp nhận chén trà trong tay của nàng rồi cất tiếng khen:
- Cô cô trà nghệ của cô cô ngày càng xuất sắc.
Bùi Thục Anh cười nhạt một tiếng:
- Ngươi từ Cao Ly trở về ngày càng trở nên láu lỉnh.
Ở bên cạnh Bùi Thục Anh cũng cười khẽ, ánh mắt nhu tình liếc nhìn Trịnh Ngôn Khánh, im lặng ngồi ở bên cạnh phẩm trà.
Nha đầu kia học được chút bản sự của Bùi Thục Anh.
- Cô cô vừa rồi Hoành Nghị đã tới.
- Sao?
- Hắn vừa nói cho con biết rằng Trịnh gia định khai trừ con ra khỏi gia phả.
- À.
Bùi Thúy Vân thở nhẹ ra một tiếng, đôi mắt vũ mị khẽ nhìn, nàng xuất thân từ thế gia đại tộc dĩ nhiên là biết tình huống của Trịnh Ngôn Khánh.
Ngược lại Bùi Thục Anh lại vẫn ôn hòa mà nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965335/quyen-6-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.