Vương huyện lệnh dù sao cũng chỉ là trọc quan, ngày sau khó có tiền đồ, mà Tô Liệt bản lĩnh thật không kém, cung mã thuần thục.
Tuy nhiên tính tình nó không tốt nếu không có phương pháp xử lý thì sẽ bị trì hoãn.
- Công tử là đệ tử danh môn lại là ẩn sĩ sĩ lâm, nhân duyên mở rộng, vượt xa chúng ta, Tín Đô gần đây cũng không có giặc cỏ bùng phát cho nên ta và cha của nó thương lượng với nhau, tìm con đường tốt cho nó, bây giờ công tử đại giá quang lâm, nghĩ lại để đứa nhỏ này làm việc cho công tử có lẽ tiền đồ rộng mở hơn.
Ở bên cạnh Trịnh Hoành Nghị cũng kinh ngạc nhìn Tô Liệt mà đánh giá.
Mà Tô Liệt cũng không ngờ.
- Định Phương con đừng nhiều lời.
- Vừa rồi ta đã trưng cầu ý kiến của cha con, ông ấy cũng đồng ý, nếu không phải trong thành còn có chuyện cần tuần tra thì ông ấy cũng đến đây.
Tô Liệt gãi gãi đầu rồi ngậm miệng laij.
Hắn họ Tô tên Liệt, Định Phương là tự của hắn.
Tô Định Phương.
Trịnh Ngôn Khánh đột nhiên cả kinh nhìn Tô Liệt nói:
- Ngươi tên là Tô Định Phương?
- À, Định Phương là tên chữ do huyện lệnh tặng cho hắn, hắn võ nghệ không tầm thường bình thường thích hành quân bày trận.
Cho nên Vương huyện lệnh tặng cho hắn hai chữ Định Phương, hi vọng hắn sau này có thể vì muôn dân trăm họ.
Tô Định Phương, đây chính là danh tướng thời Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965318/quyen-6-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.