- Các ngươi có biện pháp gì không.
Không có...
- Nếu như các ngươi có thể nghĩ ra biện pháp gì, chỉ cần có lợi với mọi người thì ta tự nhiên cũng nghe theo, Tân tướng quân đã tỉnh lại hiện tại ta muốn đi gặp, các ngươi cứ từ từ mà trù tính nếu như không nghĩ ra biện pháp gì tốt thì nghe theo sắp xếp của ta, Mạch Tử Trọng, Tạ Khoa hai người các ngươi theo ta vào bái kiến Tân tướng quân.
Trịnh Ngôn Khánh nói xong cũng không để ý tới động thái của những người khác mà tiến ra bên ngoài.
Mạch Tử Trọng và Tạ Khoa cũng đứng dậy tuy nhiên vừa ra khỏi sơn động Mạch Tử Trọng đột nhiên quay đầu lại nói:
- Chư quân mặc dù chúng ta là bại binh nhưng không phải không thể tái chiến, các vị nếu không muốn trở về tiếp tục chịu nhục dưới người Cao Ly thì cứ tự tiện, đại trượng phu khó tránh khỏi cái chết, Mạch Tử Trọng tuy bất tài nhưng cũng không muốn sống mà làm tù binh, có thể chết ở trên sa trường cũng là một lựa chọn không tệ.
- Tổ phụ ta không sợ chết, Mạch Tử Trọng này cũng không sợ chết.
Ở trong sơn động nguyên một đám liền nhìn nhau.
Nhìn Tân Thế Hùng không còn có vẻ hôi bại như trước kia hai gò má cũng hồng nhuận hơn nhưng mà phần bụng của Tân Thế Hùng bị mũi tên bắn bị thương, vô cùng đau đớn, chỉ cố gắng kiên trì cho tới bây giờ.
- Tân tướng quân.
Trịnh Ngôn Khánh đi vào sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965291/quyen-6-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.