Lương đình trăng thanh gió mát thổi từng đợt, Kim Thành Tín bất tri bất giác mơ màng thiếp đi.
Đúng lúc này đột nhiên có tiếng động, Kim Thành Tín là người tập võ, cho nên thính giác vô cùng nhạy cảm hắn mở to mắt ra chỉ thấy có một luồng hàn quang bắn tới.
Phập một mũi tên bay vào trong đình, Kim Thành Tín lớn tiếng la lên:
- Có thích khách.
Trong chốc lát bốn phía có mười tên võ sĩ Hoa Lang lao tới.
- Có thích khách, toàn bộ đề phòng.
Kim Thành Tín ngồi dưới đất mồ hôi lạnh đầm đìa vã ra, nếu như vừa rồi hắn phản ứng không nhanh chỉ sợ mạng nhỏ khó bảo toàn.
Một Hoa Lang võ sĩ tiến tới phái trước, đem Kim Thành Tín đỡ lên, Kim Thành Tín lau mồ hôi lạnh rồi nhìn về phía xa xa.
Chỉ thấy mây trôi nước chảy, trong đình viện cây lá theo gió chập chờn, làm gì có thích khách? Nếu không phải còn mũi tên ở trong lương đình thì Kim Thành Tín còn cho rằng mình đang nằm mơ, vài tên võ sĩ Hoa Lang nhảy lên trên nóc phòng nhưng cũng không thấy thích khách.
Chỉ thấy trên mũi tên có một bức thư, một võ sĩ lấy xuống đưa cho Kim Thành Tín.
Trong thư viết rằng:
- Nghe nói La quốc công chúa tài nghệ vô song, tại hạ ngưỡng mộ vô cùng, muốn cùng với công chúa đi du lạc Đông thủy, mong tiểu quốc tiên giúp cho.
Nếu như tiểu quốc tiên đáp ứng thì giờ thìn ngày mai xin mở rộng mười hai đại kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965244/quyen-6-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.