Trịnh Hoành Nghị sắc mặt trắng bệch gật đầu nói:
- Ta nghe Ngôn Khánh an bài.
- Vinh Nhi, ngươi thì sao?
- Ta cảm thấy Trịnh giáo úy nói rất đúng, không chừng thuận đường có thể tìm thấy thiếu gia nhà ta.
Về phần ba người Thẩm Quang, Mạch Tử Trọng không hỏi thăm kỳ thật không hỏi cũng biết được đáp án, ba người này sẽ nghe theo Trịnh Ngôn Khánh.
- Đã như vậy, chúng ta hãy rời khỏi đây.
Trịnh Ngôn Khánh đưa mắt nhìn bốn phía, mã giáo trong tay chỉ về phía Nam:
- Chúng ta tới dãy núi kia, thuận theo bình nguyên mà xuôi nam, nếu như nguy hiểm thì cũng có thể vào trong núi mà ẩn thân.
Nói xong hắn thúc ngựa lên phía trước, mà bọn người Mạch Tử Trọng sau đó cũng đuổi kịp.
Dọc theo con đường này gặp không ít binh mã Cao ly, nếu như đối phương nhân số đông bọn họ lập tức tránh lui, nếu như nhân số thương thớt thì lập tức xông tới chém giết giải cứu quân Tùy, trong đó thậm chí có cả mấy tên thế gia đệ tử.
Cứ như vậy bọn người Ngôn Khánh vừa đánh vừa lui.
Bất tri bất giác đã tới giờ dần.
Đầu hạ sáng sớm, đám người Trịnh Ngôn Khánh đã vượt qua núi Đại Thành.
Đội ngũ dưới trướng của hắn ước chừng đã gần 200 người.
Điều này khiến cho tâm tình của Trịnh Ngôn Khánh cũng ổn định hơn rất nhiều.
Dù sao đội ngũ dưới trướng càng nhiều thì vốn liếng đối kháng với người Cao Ly ngày càng cao, năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965216/quyen-5-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.