Trịnh Ngôn Khánh có chức vụ giáo úy, chấp chưởng một nghìn một trăm người mặc dù trong đó có 300 tông đoàn cũng đã đạt tới nhân số này. Trước đây Chu Pháp vì đảm bảo cho lương thảo vận chuyển nên không cân nhắc quá nhiều, hiện tại Lai hộ Nhi vẫn cân nhắc thăng chức cho Trịnh Ngôn Khánh chức quan nào cho phù hợp.
Chu Pháp nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trịnh giáo úy, công tử sau khi trở về điều 350 người ra dưới trướng nghe mệnh lệnh, Tạ công tử cũng tạm làm giáo úy, lĩnh một đoàn binh mã khác hai người có thể tùy thời hỗ trợ nhau.
- Được.
Trịnh Ngôn Khánh cùng với Tạ Khoa chắp tay hành lễ, rời khỏi trung quân.
Chu Pháp thở ra một hơi, trong lòng không ngừng cười khổ.
Phó tổng quản thủy quân gì chứ, ngay cả một chuyện lông gà vỏ tỏi cũng phải đi hao tổn tâm tư, phân phó cho đám người Trịnh Ngôn Khánh không những phải tiêu giảm binh mã cho Trịnh Ngôn Khánh mà còn phải cho vào một quân chức giáo úy khác.
- Hy vọng trận chiến này sớm kết thúc.
Chu Pháp xoa nhẹ gò má trong lòng thầm cười khổ:
- Đem đám đệ tử thiếu gia này tản đi miễn cho nhiễu loạn.
Ngày 16 tháng ba.
Thời tiết lúc này khó đoán trước, bầu trời xanh vạn dặm không mây.
Trịnh Ngôn Khánh cùng với Tạ Khoa chia nhau ra, ở ải Phổ đóng quân doanh xuống, tuy Chu Pháp không ra lệnh cho bọn họ cụ thể nhưng bọn họ cả ngày vẫn thao binh luyện mã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965199/quyen-5-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.