Hám Lăng dùng sức lắc đầu:
- Mẹ, con không đi ăn trộm.
- Vậy con nói cho ta biết, con kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?
- Con, con...
- Nói.
Hám Lăng khẽ cắn môi, thấp giọng mà nói:
- Mẹ hài nhi hôm nay gặp một đại nhân vật, người ta coi trọng khí lực của con muốn dẫn hài nhi đi phát tài, mẹ, ngày mai hài nhi có thể ra ngoài, đi tới một nơi rất xa, đại nhân vật kia cho con một trăm quan nói con an trí người nhà, mẹ mẹ yên tâm đi hài nhi tuyệt đối không làm chuyện xằng bậy, con đã xin chú mập, cho hài nhi nghỉ phép chiếu cố cho mẹ một thời gian.
- Dược liệu cũng đã mua đầy đủ cho nên mẹ không cần phải lo lắng, đợi hài nhi kiếm tiền đủ chúng ta trở về quê mua một khối ruộng tốt rồi cả hai sẽ sống sung sướng cả đời.
- Tốt, tốt lắm.
Lão phụ nhếch môi nở ra một nụ cười vui vẻ.
Tuy nhiên nụ cười vừa trôi qua thì bà cấp tốc hỏi:
- A Lăng, con đi ra ngoài có nguy hiểm không?
Hám Lăng vội vàng nói:
- Không có, không có nguy hiểm, mẹ đa tâm rồi.
Những lời này vừa nói ra, trong lòng hắn lại lo lắng, những lời của Trịnh Ngôn Khánh lại quay về, có lẽ lần này đi sẽ nguy hiểm, thậm chí sẽ mất cả tính mạng.
Hám Lăng không sợ chết, nhưng nếu hắn chết thì ai lo lắng cho mẹ hắn?
Hay là chạy trốn?
Dù sao Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965187/quyen-5-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.