Tháng chạp ngày mười tám, tả kiêu vệ đại tướng quân từ Sa Ti thành đến truyền lệnh, ra lệnh cho các tông đoàn tập kết tại huyện Dịch, chờ tới ngày hai mươi hai tháng chạp tụ tập tại Sa Ti Thành.
Chu Pháp vào ngày hai mươi tháng chạp, trong đêm tối vẫn triệu kiến Trịnh Ngôn Khánh.
- Trịnh công tử, tổng quản truyền lệnh mệnh cho chúng ta lập tức xuất phát tiến về phía Sa Ti thành mà tập kết.
Nhưng mà hiện tại, ở Hà Nam đạo phỉ bộc phát, mà huyện Dịch chúng ta lại là căn cơ thủy quân, không thể không cẩn thận. Tổng quản nói rằng ta lưu công tử ở Sa Ti thành, đảm nhiệm chức Lữ soái, hiệp trợ huyện Dịch, phòng ngừa trộm cướp xâm nhập.
Đến đầu tháng hai, sau khi ổn định sẽ tới Sa Ti thành báo danh, ngươi thấy thế nào?
Trịnh Ngôn Khánh giật mình chợt gật đầu nói:
- Nguyện nghe tổng quản phân phó.
- Ừ, ngươi cùng với Tạ Khoa lưu thủ ở huyện Dịch, ngoại trừ tông đoàn của Tạ Khoa ta cũng sẽ để lại binh mã, chừng năm trăm người. Trịnh Hoành Nghị tông đoàn thì sẽ tiến về Sa Ti thành trước, ở đây tất cả đều phải nhờ hai người hao tâm tổn trí.
Chu Pháp ngôn từ rất khách khí nhưng Trịnh Ngôn Khánh cảm nhận được một khí tức khác.
Tại sao hắn lại cảm thấy hình như có người cố tình sắp đặt hắn bên ngoài chiến sự.
Lưu thủ huyện Dịch, ngoài sáng thì thật dễ nghe nhưng trên thực tế đem hắn và Tạ Khoa cho ở bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965177/quyen-5-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.