Viên quan nhà tùy tùng đứng ở trên cổng thành, trên người đeo đai lưng, tay cầm trường đao.
- Đô lão đã đến đây thì tại sao phải vội vàng? Tư Dương quận úy Đậu Quỹ đã ở bên trong chờ Đô lão nhiều ngày.
Trong chốc lát ở trên thương thành xuất hiện từng dãy cung tiễn thủ.
Hàn quang bắn ra bốn phía binh khí phát ra hàn khí u lãnh, Cốt Tư Man nhìn thấy tình huống này thì Cầu Long bổng rơi xuống mặt đất chán nản mà thở dài.
Trời đã sáng tỏ, Cốt Tư Man bị trói gô tới hậu đường huyện phủ.
Tai mắt của Cốt Tư Man đã bị Đậu Quỹ quét sạch từ trước, lúc này ở trong huyện nha bọn chúng đều cùng nhau quỳ xuống, cái gọi là Thanh Thần bị tập kích, tùy quân rút khỏi Vinh Nhạc thành từ đầu tới đuôi đều là một trò lừa bịp, đợi Cốt Tư Man nhảy vào tròng.
Người ta nói người Hán xảo trá, hôm nay thấy đúng là không sai.
Người ta không cần phải đổ máu cũng quét sạch binh lính tinh nhuệ người Liêu.
Nhưng mà hiện tại có lẽ Tuy sơn đã tràn ngập biển máu.
Đột nhiên Cốt Tư Man cảm thấy hối hận, vì đứa con của mình mà toàn bộ năm nghìn người của Tuy sơn đều phải liên lụy, chuyện này đến tột cùng có đáng giá không?
Những tộc nhân kia vì tin tưởng hắn cho nên mới tận tâm trung thành đi theo.
Nhưng hiện tại thì sao?
Cốt Tư Man nghĩ đến đây không khỏi cảm thấy mờ mịt.
- Tại sao lại đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965140/quyen-5-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.