Ngôn Khánh nhìn thấy thì liền ngây người.
Cô gái kia đúng là Đóa Đóa... lại nói tiếp đây không phải lần đầu tiên Trịnh Ngôn Khánh nhìn thấy Đóa Đóa như vậy, cách đây sáu năm, tiểu nha đầu kia cũng đã lộ thân thể trước mặt hắn. Lúc này ngực của nàng đã phát lớn hơn trước kia rất nhiều, trên da thịt óng ánh bọt nước.
Cơ thể nàng đã có vài phần bộ dạng thành thục và thùy mị.
Ngôn Khánh nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng, nhẹ chân rời khỏi rưng tùng.
- Đóa Đóa, Đóa Đóa.
- Tiểu Tú, ta ở đây... a ngươi không được qua đây...
Thanh âm của Đóa Đóa mang theo vài phần ngượng ngùng, Trịnh Ngôn Khánh đáp ứng ,ở rừng tùng ngồi xổm xuống.
- Đóa Đóa chúng ta phải rời đi.
- Ta biết, ta biết...
Đóa Đóa ở trong rừng vội vàng hô:
- Tiểu Tú, ngươi ở bên ngoài chờ ta, ta lập tức đi ra.
- Ừ, vậy ngươi nhanh một chút.
Tế Yêu và Tứ Nhãn ngồi xổm trước mặt Trịnh Ngôn Khánh, tựa hồ không hiểu tại sao chủ nhân vùa tiến vào lại lui ra ngoài.
Trên khuôn mặt của Ngôn Khánh lộ ra mọt sự vui vẻ, bàn tay đặt ở trên môi, khẽ suỵt một tiếng.
Hai con chó ngao dường như minh bạch ý của Trịnh Ngôn Khánh, gật gật đầu.
Hắn vươn tay ra, dùng sức vuốt ve hai con chó ngao, Đóa Đóa lúc này đi ra khỏi rừng, hơi ngượng ngùng nhìn Trịnh Ngôn Khánh.
Hai ngày trèo đèo lội suối, cho nên nàng muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965108/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.