Trong tang sách của nhà Tùy, việc tang lễ phải ít nhất trải qua một tháng.
Trong lúc này nếu như bệnh tình của Vô Cấu phát tác thì thật phiền toái.
Hơn nữa với tình huống trước mắt của Phích Lịch đường, khả năng nàng phát bệnhlà quá nhiều.
Trịnh Ngôn Khánh đôi mắt đảo một vòng, sau đó nảy sinh một kễ, khẽ bàn bạc vớiCao phu nhân.
Ngôn Khánh đã giải quyết được một vấn đề lớn.
Hiện tại có thể hộ tống Trưởng Tôn Vô Cấu đi đất thục lại còn có thể thuận tiệnmang Đóa Đóa rời khỏi Lạc Dương, quả là nhất cử lưỡng tiện.
Chạy chữa cho con gái của Trưởng Tôn Thịnh, chắc hẳn không có người kiểm tra.
Bởi vậy thân phận của Đóa Đóa cũng không bị bạo lộ.
Trời vừa sáng, Cao phu nhân đã tiến về Tây Uyển, cầu kiến Tiêu hoàng hậu.
Nàng cùng với Tiêu hoàng hậu có quan hệ không tệ, bởi vì một số việc của côngchúa cũng giao cho nàng xử lý, nàng đích thật không có tiền bạc tơ lụa nhưngcũng thuộc về sĩ tộc quan đông, một cái xuất thân tốt, về chuyện này mấy đồngtiền dơ bẩn của một số nhà giàu tuyệt đối không thể so sánh.
Cao phu nhân lần này đi hoàng thành, tranh chấp ở Phích Lịch đường cũng giảm đirất nhiều.
Trịnh Ngôn Khánh để Trưởng Tôn Vô Kỵ chiếu cố cho muội muội của mình, hắn thì ởngoài cửa cùng với Trưởng Tôn Hành Thao nghênh đón khách tới.
Trên thực tế những người đến bái tế cũng đã tới.
Đến ngày chịu tang thứ bảy, Trịnh Ngôn Khánh cũng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965097/quyen-4-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.