Trịnh Ngôn Khánh đương nhiên biết rõ, Hùng Đại Hải sẽ đi tới Trịnh phủ.
Cho nên hắn khẽ vỗ vỗ mông Hùng Đại Hải sau đó cất bước đi vào trong phòng chính.
- Ngôn Khánh, con tới vừa lúc, Đại Chuy tử đã đem Đại Hải đến đây.
- À, con thấy rồi.
Trịnh Ngôn Khánh trước tiên tiến tới hành lễ với ba người Trịnh Thế An, sau đó lui về phía sau lưng Trịnh Thế An mà tò mò hỏi:
- Hùng gia gia, gia gia nói gì với đại hắc tử vậy? Con thấy hắn rất lo lắng đó, ở bên ngoài cứ thập thò.
- Ta nói với hắn là để hắn đi theo con, nghe lời con, bảo vệ an toàn của con cho tốt.
- Nếu như nó chọc phải tai họa bị đuổi về thì ta cũng không nhận đứa cháu trai này. Khánh oa nhi, về sau vất vả cho con rồi, con hãy chiếu cố cho tiểu tử ngốc này một chút, cần mắng cứ mắng, ngàn vạn lần không cần phải khách khí.
Ngôn Khánh nghe được nhịn không được mà cười lên.
- Không nghiêm trọng như vậy chứ, Đại Hắc Tử rất không tệ.
- Hùng gia gia... gia gia hù hắn đến mức hắn trở thành như vậy rồi kìa. Được rồi con sẽ cho hắn đi theo con, Hùng gia gia cứ yên tâm con sẽ đối xử tử tế với đại hắc tử.
Đã có những lời này của Trịnh Ngôn Khánh, Hùng Đại Chuy cũng yên tâm.
Vì vậy Ngôn Khánh khi rời khỏi phòng chính đã dẫn theo Hùng Đại Hải tới trụ sở của mình. Trụ sở của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965074/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.