Ngôn Khánh vội vàng xuống ngựa, đồng thời ý bảo Đóa Đóa cũng xuống.
- Vương đội trưởng.
- Ha ha, Trịnh công tử chớ khách khí, thúc tổ của ta vẫn ở trong phủ tĩnh dưỡng., vẫn chưa nói lời cảm tạ với công tử được...
- Thúc tổ của ngài có phải là lão hổ gia gia.
- Đúng thế.
Vương Hổ chưa dứt lời đã kéo tay Trịnh Ngôn Khánh tới bên cạnh:
- Trịnh công tử tối nay tốt nhất hãy ở trong nhà, chớ đi ra ngoài, đại tướng quân, Phòng phủ doãn, cùng với Bộc Dương quận công đều ký tên vào quân lệnh, tối nay đóng chặt tất cả cưởng phường, bất kỳ kẻ nào cũng không được tự tiện ra ngoài. Nếu như vừa rồi không phải Vương Lý Chính nhận ra công tử chỉ sợ đã dẫn tới phát sinh xung đột.
Trưởng Tôn Thịnh, Phòng Ngạn Khiêm, Vũ Văn Thuật ba người đều ký tên vào quân lệnh?
Trong lòng Trịnh Ngôn Khánh liền trở nên khẩn trương.
- Chuyện này tại sao phải làm như vậy?
- Nghe nói... hình như có phản tặc, đại tướng quân đã hạ quân lệnh, phàm sau nửa đêm ai còn ở trong phường đi lại, lập tức bắt về, tuy nhiên ngài là đệ tử của đại tướng quân dĩ nhiên không có vấn đề gì.
- Tuy nhiên quân lệnh như sơn, ty chức không thể làm bậy được, hay là công tử đểu cho vị bằng hữu kia ở tại quý phủ một đêm, hừng đông rồi hãy khởi hành, đi ra ngoài bây giờ vô cùng nguy hiểm.
Trịnh Ngôn Khánh thầm hít sâu một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965050/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.