- Lý Đức Vũ, ngươi đừng vội ngậm máu phun người.
Bùi Thục Anh vì tức giận mà hai má trở nên đỏ ửng.
Lúc này Lý Vân Tú và Bùi Thúy Vân nghe thấy tiếng động cũng đã bước ra, nhìn thấy thanh y nam tử phía trước, Bùi Thúy Vân bỗng hiện lên một vẻ khinh thường.
- Ta ngậm máu phun người?
- Người trên thuyền đều thấy, ngươi ban ngày ban mặt ôm ấp gian phu, còn nói ta ngậm máu phun người?
- Ta từ Lĩnh Nam xa xôi quay về, khong ngờ ngươi lại làm chuyện như vậy.
Trên hoa thuyền đứng đầy mấy thanh niên, còn có mấy ca kịch, có người nhận thức Trịnh Ngôn Khánh, nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi kinh ngạc.
Trịnh Ngôn Khánh muốn đứng ra nói chuyện thì bị Bùi Thục Anh ngăn lại.
- Lý Đức Vũ, đến tột cùng là ai đổi trắng thay đen. Ngươi nói là ta làm nhục ngươi sao? Ha ha, Lý Đức Vũ ngươi lúc trước bị đày đi Lĩnh Nam, ta đau khổ chờ đợi ngươi tám năm, vậy mà ngươi không nghĩ đến, ngươi ở Lĩnh Nam thật khoái hoạt, lấy vợ sinh con.
- Vốn ta cũng có thể nhịn....
- Nhưng mà khi ta nghe nói, ngươi sau khi nhận được đại xá, bỏ vợ bỏ con ngay cả cốt nhục mới sinh ra cũng không thèm để ý, vậy ngươi có tư cách gì ở trước mặt ta nói ta vô tình? Lý Đức Vũ, ngươi nhìn rõ rồi hãy nói, đây là hôn phu chất nhi của ta, Bùi Thục Anh cho dù không biết xấu hổ cũng khôn vô sỉ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965031/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.