Bùi Thế Củ giật mình, nhíu mày lại.
- Nha đầu kia bây giờ lại chạy tới Yển Sư, không phải là gây thêm phiền toái hay sao?
- Đúng rồi, trong nhà Nhân Cơ có động tĩnh gì không, ta nghe nói khuê nữ của hắn và Trịnh Ngôn Khánh... Tại sao không có hành động gì?
- Chuyện này tiểu nhân không rõ lắm.
- Ngươi đi nghe ngóng một lúc, nói với Nhân Cơ để Nguyên Khánh tỉ đệ đi Yển Sư, điều tra một lúc.
Phòng Ngạn Khiêm hiện tại chưa hơn bốn mươi tuổi nhưng râu tóc của y đã xám trắng nhìn bề ngoài thì lớn hơn tuổi tác thực rất nhiều.
Hắn vốn là một nam tử nho nhã, da mặt trắng nõn, tướng mạo hùng hùng.
Rất khó tin người như vậy mà lại có tên hiệu là Phòng hắc tử.
Sở dĩ gọi hắn là hắc không phải vì hắn đen mà là vì Phòng Ngạn Khiêm rất cương trực, thủ đoạn xử lý rất cương ngạnh.
Rất nhiều vương công hoàng thất đệ tử cũng phải e ngại Phòng Ngạn Khiêm.
Đối với một người như vậy ,ngươi có thể hận hắn, nguyền rủa hắn, nhưng đứng trước mặt hắn lại không thể không tôn kính.
Chỉ là lúc này, Phòng Ngạn Khiêm đang đứng trước một cái giường.
Trịnh Ngôn Khánh sắc mặt khô héo, hai mắt nhắm lại đã hôn mê bất tỉnh.
Hai chân của hắn vẫn không hề nhúc nhích, lúc này ngoài Phòng Ngạn Khiêm thì còn có Trương Tống huyện lệnh của Yển Sư huyện, còn có huyện úy của Yển Sư huyện,kiêm hữu kiêu vệ quân phủ Đạt Hề Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965002/quyen-3-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.