- Đem tên đến đây.
Một tên gia nô chạy tới phía trước, đem một mũi tên gia cho Trịnh Ngôn Khánh,Trịnh Ngôn Khánh tiếp tục chuyển động tay chân, đưa tay bắn tên sơn tặc gần cửasổ, mà tên gia nô cũng cầm một lưỡi dao xông lên, đem tên sơn tặc kia chémthành thịt vụn.
Mà Ngôn Khánh thì tiếp tục kể Tam Quốc diễn nghĩa.
Cũng không biết ở trong đại điện rốt cuộc có bao nhiêu người nghe Trịnh NgônKhánh kể chuyện nhưng càng lúc lời nói của Ngôn Khánh càng nhanh, mà tên bắncũng liên tục.
Một tràng tên đã nhan chóng bắn hết.
Ngôn Khánh lại cất tiếng hét lớn:
- Đem tên đến đây.
- Công tử, đây đã là hũ tên cuối cùng rồi.
Một gia nô đem hũ tên đến giao cho Trịnh Ngôn Khánh, lớn tiếng hồi bẩm, nhưnghắn chưa kịp nói xong thì một đoản tiễn đã bắn trúng cổ họng của hắn.
Hắn trợn tròn mắt, ngã xuống một vũng máu.
Trịnh Ngôn Khánh giống như không nhìn thấy, lúc này ánh mắt của hắn đã trở nênđỏ rực.
Ngôn Khánh bắn tên thật là quá nhanh.
Trong nháy mắt, ước chừng có tới năm mươi mũi tên trúng đích, Trịnh Ngôn Khánhhiện tại đã đạt đến trạng thái phải nói là tiễn vô hư phát, không cách nào bắnhụt được, vô cùng chuẩn xác.
Tạ Khoa ở gần Trịnh Ngôn Khánh như vậy mà cũng không hiểu được Trịnh Ngôn Khánhđang nói gì.
Tuy không nghe rõ, nhưng nếu không nghe nữa thì hắn thật không yên lòng.
Không hổ là Bán Duyến Quân, không hổ là môn sinh đắc ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964995/quyen-3-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.