Ngôn Khánh liền đáp ứng, lấy từ trong túi ra một cuốn luận ngữ, cung kính ở trước thư án mở ra. Ở trên bàn, trong lư hương có từng làn khói phiêu tán, loại hương mộc khí này là đặc sản của Tây vực sau khi đốt cháy có tác dụng an thần não bộ, chỉ là giá cả khá đắt đỏ.
- Ngôn Khánh đọc bài Hương Đảng đi.
Hương Đảng là quyển luận ngữ thứ mười.
Trưởng Tôn Thịnh nhẹ giọng phân phó, Trịnh Ngôn Khánh không dám lãnh đạm, lập tức đọc thuộc lòng.
- A, Ngôn Khánh con đã có thể tụng luận ngữ sao?
Trên khuôn mặt của Trưởng Tôn Thịnh hiện lên một vẻ thỏa mãn.
- Vậy thì thật tốt, đem sách của ngươi tới đây cho ta xem.
Nói xong, hắn liền cầm sách của Trịnh Ngôn Khánh qua, Trịnh Ngôn Khánh lập tức đọc thuộc lòng, mà Trưởng Tôn Thịnh thì mở quyển sách của Trịnh Ngôn Khánh, thời gian trôi qua sắc mặt của hắn trở nên kinh dị.
- Khoan đã.
Hắn đột nhiên gọi Trịnh Ngôn Khánh, chỉ vào mấy dấu chấm câu
- Ngôn Khánh, mấy cái này là có ý gì?
Thời kỳ nhà Tùy, sách vở chưa có dấu chấm câu.
Bình thường vì không có dấu chấm nên một câu văn có thể xuất hiện nhiều loại nghĩa khác nhau, Trịnh Ngôn Khánh đọc luận ngữ, đành sắp xếp lại, đặt dấu câu vào trong đó.
Sách của hắn bình thường không cho người khác lật ra xem.
Trưởng Tôn Thịnh là người đầu tiên nhìn thấy dấu câu này nên không khỏi chấn động.
Hắn thân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964944/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.