Tiết Cử trước kia gây ra chuyện lộn xộn, lập phòng khác cho nên Tiết Thu không rõ ràng lắm.
Ngược lại Trịnh Vi Thiện nghe qua chuyện của Tiết Cử rồi, khi xem xét nguyên nhân thì biết được đó Tiết Thế Hùng đánh dân tộc Thổ Dục Hồn, Tiết Cử cũng tham gia, về sau Tiết Cử lập chiến công thăng làm Kim Thành quận giáo úy.
Ngôn Khánh cất tiếng nói:
- Ta với Tiết Nhân Cao cũng có giao tình, trước kia ta còn nhờ người mang ngựa tới, chắc cũng sắp tới rồi, chỉ là không biết Tiết Nhân Cao có tới không, nếu hắn tới thì đã đủ tám người.
- Vậy cũng không thể chắc chắn được rồi.
Ngôn Khánh gãi gãi đầu:
- Ta cũng không biết, chỉ là bây giờ nếu viết thư không chừng sẽ tới kịp, cũng chỉ có cách đó.
Mấy người thương lượng một chút rồi lại để cho Tiết Thu viết thư, dù sao phụ thân của Tiết Thu cũng là người nhà họ Tiết, Tiết Cử sau khi nhận được thư cũng sẽ không chối từ.
Ngôn Khánh ngồi ở hiên cửa, trong lòng cười liên tục.
Chỉ là một môn Kích cúc mà thôi cũng gây ra nhiều khó khăn như vậy.
Chỉ mong mọi chuyện được như ý muốn, sớm có thể chấm dứt chuyện này.
Cuối cùng nhân tuyển cũng đã xử lý xong.
Qua mười ngày, Tiết Cử được sự phó thác của Trương Trọng Kiên đã phái người mang mười bảy con thiên mã tới Lạc dương, gọi là Song Tì Thiên Mã, trên thực tế là một loại xưng hô không khác gì con Ngọc Đề Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964899/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.