Hiếu Tuyên chính là con trai trưởng của Mạc Phục Lặc, năm nay mười bốn tuổi.
Chỉ là Đậu Hiền ở tại Trường An cho nên Hiếu Tuyên cũng chưa từng tới Lạc Dương.
Ngôn Khánh nói:
- Đậu gia gia có thể cho con mượn ngựa và sân bãi là Ngôn Khánh đã vô cùng cảm kích rồi, về phần Hiếu Tuyên đại ca, Đậu gia gia cũng không cần miễn cưỡng.
- Như vậy đi, ngựa bên này ta chuẩn bị cho ngươi, về phần những thú khác sân bãi thì cần phải dọn dẹp một chút, ngươi không cần phải nóng lòng.
Trịnh Ngôn Khánh một lần nữa biểu thị sự biết ơn đối với Đậu Uy, sau đó liền cáo từ ra ngoài.
Lúc hắn trở về, khí trời đã chuyển biến tốt đẹp, mây đen tan đi, mặt trời chiếu rọi khắp nơi.
Ngôn Khánh thúc ngựa trở về mã viên, Thẩm Quang vẫn chưa trở về.
Từ Thế Tích đã dọn dẹp tọa kỵ của hắn, thấy Ngôn Khánh hắn liền cất tiếng hỏi:
- Thế nào, Đậu đại nhân đồng ý không?
- Đồng ý, chỉ là ông ấy cần tu chỉnh chuồng ngựa một chút, đoán chừng cần phải vài ngày.
Từ Thế Tích nói:
- Đã vậy chúng ta cũng nhàn rồi, Thẩm đại ca cũng không mua được cúc trượng như vậy đi chúng ta trước hết đi xem quy của chơi kích cúc một chút, sau khi tới giờ Ngọ, Trầm đại ca mang cúc trượng tới thì chúng ta chính thức bắt đầu.
Nói xong hắn trở mình lên trên lưng ngựa, mang theo Trịnh Ngôn Khánh đi vào khối đất trống trong Trúc Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964880/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.